Trường hợp của vận động viên Ruth Chepngetich bị đình chỉ thi đấu tạm thời do phát hiện chất cấm trong mẫu thử nước tiểu gần đây đã đặt ra nhiều câu hỏi về tính chính xác và uy tín của nhiều kỷ lục thế giới trong lĩnh vực điền kinh. Những nghi ngờ này không chỉ xoay quanh sự nghiệp của Chepngetich mà còn bao gồm cả những kỷ lục lâu đời khác, vốn được thiết lập trong một thời kỳ mà các quy trình kiểm tra doping chưa được thực hiện nghiêm ngặt như hiện nay.

Vào ngày 16/10/2024, tại Chicago Marathon, Chepngetich đã lập thành tích ấn tượng khi phá kỷ lục với thời gian 2 giờ 9 phút 57 giây. Tuy nhiên, mẫu xét nghiệm liên quan đến việc đình chỉ thi đấu của cô lại được lấy từ ngày 14/3, một thời điểm không liên quan trực tiếp đến thành tích phá kỷ lục tại Chicago Marathon. Sự việc này đã thu hút sự chú ý của công luận và đặt ra nhiều câu hỏi về tính hợp lệ của các kỷ lục thế giới trong điền kinh.

Bên cạnh đó, người đại diện của Chepngetich, Federico Rosa, cũng đang là tâm điểm của sự chú ý. Rosa là một trong những nhân vật quyền lực trong lĩnh vực môi giới vận động viên người Italy, người đã đại diện cho nhiều vận động viên hàng đầu thế giới. Điều đáng chú ý là trong số những vận động viên này, có ít nhất 8 người đã bị liên quan đến các vụ án doping. Sự liên quan của Rosa đến những vụ việc này đã làm dấy lên nhiều lo ngại về mức độ phổ biến của doping trong thể thao và việc các vận động viên có thể tiếp cận các chất cấm một cách dễ dàng.

Trong bối cảnh nhiều kỷ lục thế giới đang bị xem xét lại do nghi vấn doping, đặc biệt là những kỷ lục được thiết lập từ rất lâu trước khi có các quy trình xét nghiệm và công nghệ phát hiện tiên tiến như hiện nay, một số kỷ lục thế giới đang gây ra nhiều tranh cãi. Ví dụ như kỷ lục thế giới của vận động viên người Đông Đức Marita Koch trong nội dung chạy 400m nữ với thời gian 47 giây 60, thiết lập vào năm 1985, vẫn chưa bị phá. Thành tích này nhanh hơn gần 0,4 giây so với bất kỳ nữ vận động viên nào khác từ đó đến nay.

Ngoài ra, vận động viên người Tiệp Khắc Jutta Kratochvilova cũng đã giành cú đúp HC vàng nội dung 400m và 800m tại Giải vô địch điền kinh thế giới 1983 và lập kỷ lục thế giới nội dung 400m với thành tích 47 giây 99. Những thành tích như vậy đặt ra câu hỏi về việc liệu các vận động viên có đạt được chúng một cách tự nhiên hay không.
Không chỉ có những vận động viên nữ, nam giới cũng có những trường hợp tương tự. Vận động viên người Cuba Javier Sotomayor thiết lập kỷ lục thế giới nội dung nhảy cao nam vào năm 1993 với độ cao 2,45m. Tuy nhiên, sau đó, anh bị phát hiện dương tính với cocaine và chất cấm nandrolone. Điều này thể hiện rằng ngay cả những kỷ lục được thiết lập bởi những vận động viên hàng đầu cũng không tránh khỏi sự nghi ngờ về tính hợp lệ.

Ngoài ra, vận động viên người Trung Quốc Wang Junxia cũng giữ kỷ lục thế giới trong nội dung 3.000m và 10.000m nữ. Tuy nhiên, sự nghiệp của cô bị vấy bẩn bởi những nghi vấn về doping trong nhiều thập kỷ. Những trường hợp như vậy đặt ra thách thức lớn cho cơ quan quản lý thể thao trong việc xác minh tính hợp lệ của các kỷ lục thế giới.

Liên quan đến những vụ việc này, Ví dụ về việc vận động viên người Mỹ Christian Coleman bị cấm thi đấu hai năm do vắng mặt trong ba lần kiểm tra doping ngoài thi đấu cũng thể hiện sự nghiêm khắc trong việc phát hiện và xử lý các trường hợp doping. Sự kiện này càng làm nổi bật sự cần thiết của các biện pháp kiểm soát doping nghiêm ngặt để đảm bảo công bằng và minh bạch trong thể thao.

Những vấn đề phát sinh từ các trường hợp này đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ giữa các cơ quan quản lý thể thao, vận động viên và các bên liên quan để duy trì tính toàn vẹn của các sự kiện thể thao và đảm bảo rằng các thành tích đạt được một cách công bằng và minh bạch.